TIN TỨC & SỰ KIỆN

Nếu bạn MUỐN, mà không DÁM?

13/03/2019

Ham muốn tột bậc, mong muốn tận cùng của bạn là gì?

Nếu bạn MUỐN, mà không DÁM, thì việc muốn đó có ý nghĩa gì ngoài việc TỐN THỜI GIAN?

Đã muốn thì phải biết chắc là

  • Năng lực mình đủ có thể thực hiện
  • Dám làm
  • Kiên trì làm đến cùng, làm “khô máo”, chết thôi.

Còn năng lực không có, không dám làm, tính cách luôn bỏ cuộc nửa chừng vì không có ham muốn tột bậc cái đó, thì thôi, đừng MUỐN. Phí thời gian vô cùng. Muốn mà không dám làm thì là mơ ước viễn vông, đầu óc tào lao, thành người nhảm nhí trong xã hội.

neu-ban-muon-ma-khong-dam
Can đảm làm! Và chiến thắng nỗi sợ hãi của bạn…

Ví dụ: muốn du học, mà tiếng Anh học không vô vì não “ngu bền vững”, thì phải có sự đột phá trong cách học, ví dụ biến mất vài tháng, lên núi tu luyện, nếu đã tu vài tháng mà vẫn không biết he is, we are là gì, thì thôi, đừng muốn nữa. Có tiếng Anh rồi thì bắt đầu lựa trường, nộp đơn. Nộp miết khi được nhận. Ví dụ vậy. Chứ còn muốn du học, mà không có bất cứ động thái gì liên quan, thì cái muốn đó để làm gì? Để làm gì các bạn nói đi. Mình phải khách quan, tôn trọng sự thật đến tận cùng là bản thân mình “vừa lười vừa ngu”, thì thôi, bỏ cái ham muốn du học kia đi, nó là ham muốn viễn vông, không bao giờ thành sự thật, chỉ tốn thời gian ngồi nghĩ.

Hoặc mình MUỐN sở hữu 1 cái resort giữa ruộng như cái Mango Home của dì Nhung, thì phải chọn làm du lịch, các cơ hội ngành nghề khác, tốt cỡ nào mình cũng ko quan tâm. Rồi đi khảo sát đất khắp nơi, làm ở nhiều resort khác nhau để có kinh nghiệm, rồi tích tiểu thành đại, mua đất ven sông ở quê xa, ban đầu mua cái nhỏ dần rồi lớn ra, hoặc rủ mọi người cổ phần nhau làm. Ham muốn đến tột cùng nó vậy, không phải “ước muốn có resort” mà nay làm giao nhận, mai làm quảng cáo, mốt làm dệt may, bữa nọ làm giáo dục, bữa kia làm nông nghiệp, bữa quán cà phê, bữa nhà hàng, vô công ty mình thấy ông chủ mình làm nghề này kiếm tiền được cái mình cũng mon men mở ra làm y chang. Thấy người ta bán nhà đất, chơi tiền ảo có tiền, mình cũng lao vô môi giới bất động sản, quánh chứng khoán, chơi tiền ảo. Mất tiền thì chán nản tuột mood, nhưng khi có tiền rồi thì lại thấy không phải cái mình muốn là cái này, cảm giác không thoả mãn cứ khiến mình không vui. Chứ mong muốn tột cùng ngày xưa đâu mà đầu óc xao động vậy?

Nếu muốn có 1 body đẹp, thì dậy sớm tập gym chạy bộ, ăn uống lành mạnh, thể dục chiếm nhiều thời gian trong ngày. Chưa ai mà không tập luyện thể dục thể thao mà thân hình thon gọn, phong cách nhanh nhẹn, da dẻ hồng hào do máu lưu thông đều đặn,… Nếu mình lười, không kỷ luật, thì thôi không muốn cái đó nữa, gỡ tấm gương trong phòng tắm của mình ra, kẻo đang tắm nhìn vào đấy và ói mửa vì thấy ai đó quá xấu xí trong gương.

Ham muốn tột cùng của mình là 1 gia đình hạnh phúc, thì đánh đổi tất cả việc học hành, sự nghiệp vì gia đình, dù cơ hội ngon ăn cỡ nào cũng say NO. Còn nếu sự nghiệp là mong muốn tột cùng của mình, thì phải hy sinh, đánh đổi hạnh phúc cá nhân như lập gia đình trễ, giữa bữa cơm chiều với chồng/con/bồ ngày sinh nhật của họ và đi ăn với khách hàng quan trọng, chọn đi ăn với khách. Không ai làm việc tốt xuất sắc khi vợ/chồng/người yêu cầm mũ bảo hiểm ngồi chờ trước cửa công ty lúc 5h chiều. Không thể cân bằng được mọi thứ trong 1 giai đoạn cuộc đời.

neu-ban-muon-ban-phai-dam
Nếu bạn kết thân với đại bàng, bạn sẽ bay cao

Không việc gì phải nói ai là mình muốn gì, rồi âm thầm thực hiện cho bằng được. Khi nào được, hẵng nói. Chưa chi đã kể ấp ủ của em, dự tính của em, mong ước của em… lu loa lên rồi người ta hỏi miết. Quê thì lánh mặt, tại miệng nhiều chuyện mà não không chịu làm hoặc năng lực không đủ (cách nói giảm nói tránh của sự thật là não ngu).

neu-ban-muon-ban-phai-dam
I CAN do it

Các doanh nghiệp tuyển được người có HAM MUỐN TỘT CÙNG/MONG ƯỚC TỘT BẬC với việc phát triển bản thân và doanh nghiệp, mới nên toàn tâm toàn ý đào tạo để thành hạt nhân lãnh đạo sau này. Còn bạn trẻ nào hơi muốn muốn, nay muốn cái này mai muốn cái khác, em chỉ muốn kiếm tiền….thì không đưa vào nhóm elite (tinh hoa) của mình. Họ sẽ bỏ cuộc trong vòng 3 nốt nhạc vì với người đa mục tiêu, đầu óc luôn xao động. Thấy người ta làm gì cũng thấy ham, thấy muốn. Thấy người ta muốn cái này cái kia và nói “em cũng mún vại”.

Chưa doanh nhân nào có trăm tỷ, có cơ sở nhà máy xí nghiệp này nọ…mà mục tiêu kinh doanh của họ là kiếm tiền. Mục tiêu của họ luôn là lớn hơn chỗ kiếm tiền rất nhiều. Còn người mà mục tiêu kiếm tiền thì sẽ mãi mãi cò con qua ngày, không làm lớn được, đơn giản là sợ mất tiền, và cũng không hạnh phúc vì không thoả mãn được ước mơ. Tất nhiên, đọc đến đây, đám đông sẽ cãi, vì với họ “mất tiền thì ai chẳng sợ”. Vì họ không biết có những người không sợ mất tiền, và hiện đã làm rất lớn. Nhưng vì chưa biết, chưa gặp, chưa dám….nên chưa tin đấy thôi.

Khi 1 người từ bé đã xác định được ham muốn tột bậc của mình là gì, anh ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc để thực hiện ham muốn đó.

Thoát nghèo từ đâu?

Một bạn trẻ than thở, vì hồi đó nhà nghèo, không có tiền nên không đi học thêm tiếng Anh. Vì không có tiếng Anh nên ra trường lương thấp. Nhà lại hoàn nghèo.

Bạn trẻ khác lại than, vì không có tiền nên không thể đi du lịch, đi đây đi đó. Vì không đi đây đi đó nên cũng không biết thế giới người ta làm gì mà bắt chước. KQ: Nghèo bền vững.

Ông nông dân than tui không có tiền mua giống trồng cây, phân thuốc. Nên cuối năm cũng không có thu hoạch gì. KQ: Nghèo rớt mùng tơi. Mùng tơi nấu canh mà còn rớt thì thôi nghèo quá nghèo.

Ông chủ doanh nghiệp nhỏ than, công ty quy mô này tiền đâu thuê người giỏi. Vì không có người giỏi nên doanh nghiệp không phát triển được. Cũng đành chịu vậy chứ sao giờ.

Vậy mấu chốt giải bài toán này nằm ở đâu?

neu-ban-muon-ma-khong-dam
Vậy mấu chốt giải bài toán này nằm ở đâu?

Đột phá từ tư duy. Âm thầm làm việc theo ý mình, chả phải hỏi ý kiến ai. Ví dụ: chú Đức fax trăm bức thư mới mời được ngôi sao bóng đá Kiatisak về. Bay sang Thái chuyển tiền lương luôn cho người ta không đổi ý.

Học mãi tiếng Anh hoặc cái nghề gì đó mình ưa thích mà không xong. Nghỉ việc rồi âm thầm tu luyện mấy tháng, thậm chí mấy năm rồi xuất hiện.

Ở thành phố cạnh tranh không lại, dạt về ngoại ô, về tỉnh xa làm. Lâu lâu quánh con Mẹc lên thành phố shopping.

Vay vốn làm ăn. Thế chấp tất cả, kể cả niềm tin. Thành thì hưởng vinh quang, bại thì nợ nần, trả không được thì lao lý. Có chơi có chịu. Dám làm dám chịu. Ở tù vì tội kinh tế, với người làm ăn, là việc mất thời gian chứ không liên quan gì đến nhân cách. Họ phải trả giá cho việc ra quyết định sai trong kinh doanh, đầu tư. Tuổi thọ 80 năm, chọn làm doanh nhân, ở tù 5 năm thì coi như tuổi thọ mình giảm còn 75 tuổi. Chứ sợ sai mà không dám ra quyết định kinh doanh tài chính thì sao làm lớn. Hiểu biết, tính toán, nắm luật, trung thực, minh bạch, tin dùng người….đều chỉ có thể hạn chế thấp nhất chứ không thể triệt tiêu 100% mọi rủi ro được.

Nếu một người chấp nhận đánh đổi, trả giá….người đó có tố chất của người kinh doanh. Không sợ mất tiền, tư duy “mất thì làm lại”, đó là tố chất của người TỰ TIN vào năng lực bản thân. Người này sẽ làm nên đại nghiệp.

Còn vẫn sợ, vẫn muốn an toàn…thì nên làm nghề hành chính sự nghiệp, giáo viên…. Xin vô biên chế 1 lần rồi cứ thế đến ngày về hưu. Mỗi ngày làm công việc như mọi ngày. Nói những câu đó, những động tác đó năm này qua tháng nọ, nếu mình thấy thú vị thì Ok.

Còn muốn làm kinh tế, phải dẹp bỏ tư duy sợ hãi hay cò con. Ngủ 1 mình sợ ma thì doanh nhân gì. Doanh nhân phải đi khảo sát ở những thị trường mới, có khi ngủ bên ngoài súng nổ đì đùng chứ nằm đó sợ ma. Không thì dắt theo em thư ký để ngủ cùng cho hết sợ. Sợ ma là tâm lý của những người có thần kinh rất yếu, không thể làm nên việc gì lớn cả. Con trai mà sợ ma thì vứt. 100% chắc chắn. Các hãng thương mại của Nhật, tuyển nhân viên hay hỏi “có sợ ma không”, nếu sợ thì thôi cho làm văn phòng, không cho đi công tác. Ngành hướng dẫn viên du lịch cũng vậy, ban đêm không thể ngủ với khách du lịch vì “em sợ ma”. Yếu bóng vía, ma cũng sợ thì “hù cái, đái ra quần” như dân gian hay nói đối với thành phần yếu mềm trong xã hội.

Đã chọn nghề thì phải chấp nhận “sinh nghề tử nghiệp”. Chọn làm bác sĩ phải chấp nhận nguy cơ lây bệnh từ bệnh nhân. Làm vệ sĩ phải chấp nhận bị đoạt mạng để bảo vệ thân chủ. Không thể khi kẻ xấu tấn công, mình làm nghề vệ sĩ mà vội vàng đẩy ông thân chủ ra đỡ đạn, mình núp phía sau he hé mắt nhìn.

Chọn làm kinh tế mà “nhiêu đó được rồi”, “chồng giám đốc, vợ kế toán trưởng”, quy mô gia đình, không dám cho người ngoài vào vì sợ mất thì sao lớn mạnh được. Trí tuệ, vốn liếng, quan hệ, kinh nghiệm…phải huy động từ xã hội mới làm lớn được. Nhưng có thể có nguy cơ mất cả công ty vào tay người khác. Thì có sao, MẤT THÌ LÀM LẠI. Hoặc làm xong thì bán công ty, mở cái mới. Giờ công ty là hàng hoá, người ta đã xây dựng công ty và rao bán công ty rồi, mình có cái business nhỏ xíu ôm miết. Sợ mất tiền là còn chưa đủ tài năng. Người tài năng chả sợ mất tiền đâu.

Mình không dám đánh đổi, không nghĩ lớn, không chịu rủi ro thì sẽ làm ăn cò con, đắp đổi qua ngày, nhiêu đó làng nhàng miết.

Đời người vĩ đại hơn thua nhau ở chữ DÁM. Bấm nút play. Nghĩ rồi đứng dậy làm luôn, chết là cùng. Đó là tư duy của 5-10% dân số.

Còn lại thì nói cỡ nào cũng khó mà lay chuyển lòng họ. Háo hức lắm, quyết tâm lắm nhưng tới phút 89, nghĩ lại nên thôi. Em xin dừng cuộc chơi tại đây để bảo toàn số tiền vừa kiếm được, nghe thật đáng thương, lên tivi có một lần, chơi thì chơi trọn vẹn, còn tiền thì kiếm ngoài đời lúc nào chẳng được. Đời em thế thôi, động não thu gom để 1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh, vun vun vén vén cho gia đình mình. Xong roài hết cuộc đời. 100 năm 1000 năm, chả ai nhớ mình là ai đã từng đi qua trái đất này. Không có bất cứ thành tựu gì để lại cho nhơn loại, cho xã hội, cho quê hương, cho đất nước, cho tỉnh nhà, cho huyện nhà….

Thì cũng không có gì sai. Nhưng nếu tầm suy nghĩ chỉ tới đó, mà là đứa có trí thì hơi uổng. 100% doanh nhân làm lớn, cơ nghiệp vài trăm tỷ trở lên, không ông nào mục tiêu mở nhà máy xí nghiệp ra chỉ để làm giàu, kiếm tiền cả. Nếu mục tiêu tối thượng, ham muốn tột bậc của mình là làm giàu, thì sẽ mãi không thể làm lớn. Vì sẽ sợ mất khi có chút tiền trong tay.

Tổng hợp từ Tony Buổi Sáng

Comments are closed.

Tin tức liên quan

TƯ VẤN KHÁCH HÀNG